Một Nén Nhang Cho Quỳnh Cư

Quỳnh Cư (bên trái) & cô Thùy An

Mỗi lần đi xa về, Quỳnh Cư thường có quà cho tôi. Khi thì hộp bánh, chiếc khăn, cái ví nhỏ, và gần đây nhất là bộ đũa Nhật xinh xắn…

Tôi là bạn của Quỳnh Chi, nhưng khi các bạn học cũ (PCT khoá 57 – 64) tình cờ gặp lại, lập nhóm “bạn già”, thì Quỳnh Cư cũng tham gia họp mặt, cùng đóng góp và chia sẻ buồn vui.
Quỳnh Cư hiền lành, ít nói và hiếm thấy nụ cười nở trên môi Cư dù Cư vẫn còn rất đẹp ở lứa tuổi 60.

Nhiều bạn trong nhóm nhận xét: “Nét mặt Quỳnh Cư buồn quá.” Nhưng không vì thế mà ảnh hưởng đến tình cảm bạn bè dành cho Cư . Cư sống thân thiện, chan hoà, đối xử tốt với mọi người.

Không biết từ lúc nào, Quỳnh Cư trở nên thân thiết với tôi.

Nhớ có lần đi Sở Thú xem hoa đăng Trung Quốc, chụp hình bên tượng Phật Di Lặc, rồi hai “lão bà bà” bắt chước đám con nít ngồi trên xe gỗ cho mấy con Khủng Long đẩy chạy loanh quanh…

Nhớ có lần đi chơi khuya, Quỳnh Cư chở tôi về đến đường Nguyễn Thái Sơn thì bị mấy tên côn đồ kèm xe theo cướp giật, Quỳnh Cư hoảng hốt quẹo vào một con hẻm nhỏ sáng đèn, người run bần bật. Lý do hai đứa bị ăn cướp hỏi thăm sức khoẻ là vì trên tay Cư đeo nhiều nữ trang quá !!!

Nhớ nhiều lần có mấy lão “cây si” từ bên kia đại dương mọc rễ về quê hương tìm lại hình bóng yêu kiều của Quỳnh Cư thời áo trắng, họ mời Cư đi nhà hàng, quán cà phê, phòng trà… Cư luôn rủ tôi theo,  và tôi cũng rất sẵn lòng đóng vai “kỳ đà”…

Nhớ nhiều lần họp mặt nhóm PCT đi hát Karaoke, Quỳnh Cư cũng tham gia nhưng chỉ ngồi, không hát. Cách đây không lâu, từ Nhật, Quỳnh Cư email về hỏi “Ái có biết bài Nỗi Niềm không, chép cho Cư với”, tôi gửi qua cho Cư. Cư trả lời “Cư thích bài này lắm. Khi nào đi Karaoke, Ái hát cho Cư nghe nhé”. Tôi trả lời : “Trong list của Karaoke, không có bài này Cư ơi.”

Hôm họp mặt ăn sáng ở nhà Thái, Quỳnh Cư khoe: “Ái ơi, bữa nay Cư biết hát Karaoke rồi.” Tôi nói: “Vậy mai mốt rủ Cư đi hát nghe.”

Cư gật đầu hăng hái lắm, vậy mà mấy lần rủ, Cư đều viện cớ bận. Xem ra Cư vẫn còn nhút nhát và thiếu tự tin.

Quỳnh Cư thường qua Nhật thăm vợ chồng con gái và cháu ngoại, chuyến đi vừa rồi cũng khá lâu. Ngày 21 tháng 3, tôi nhận được email Quỳnh Cư : “Quỳnh về VN rồi, nhưng còn bận quá.” Nào ngờ!

Cuộc đời như phù vân.

28/ 3/ 09
THÙY AN