Cánh Hoa Thời Loạn

Nước lâm nguy kể chi phận nữ
Cùng chung tay gìn giữ non sông
Trưng Vương Triệu Ẩu má hồng
Cởi voi ra trận thù chồng, dẹp tan...

Tình phu phụ tào khang nghiã nặng
Chẳng thể nào sánh đặng Sơn Hà
Anh đi chinh chiến miền xa
Con thơ em giữ mẹ già em trông.

Gió đông về cô phòng lạnh giá
Hắt hiu buồn lã chã giọt châu
Môi son má thắm nhạt màu
Tóc mây biếng chải rối nhàu ruột gan...

Đêm sắp tàn trăm ngàn nổi nhớ
Xa nhau chưa mấy độ thu vàng
Vầng trăng chia nưả quan san
Xót thân cô phụ lỡ làng tuổi xuân...

Chốn sa trường bom tuôn đạn réo
Giày chinh nhân khắp nẻo quân hành
Hiểm nguy cạm bẫy rập rình
Thương người trai trẻ tuổi xanh phí hoài...

Thời chinh chiến mấy người trở lại?
Nhớ thương ai lòng tái tê lòng
Ái ân chưa kịp mặn nồng
Chờ anh.. hoá đá khuê phòng vọng phu..

Đàm Thị Hạnh


 

Trai Thời Loạn




Trai thời loạn bút nghiên xếp lại
Nợ non sông nên phải dấn thân
Ra đi vì Nước vì dân

Xông pha chiến trận vạn lần hiểm nguy..

Thân nam tử sá gì gian khổ
Gót chinh nhân bụi đỏ quân hành
Mong manh lan tím một nhành
Nâng niu cất giữ ép dành tặng em..

Đêm dần xuống sương mềm vai áo
Nổi niềm riêng nào có ai hay?
Thương người em gái thơ ngây

Việc chung là trọng niềm tây đợi chờ..

Đời sương gió bên bờ sinh tử
Nghiệp đao binh lành dữ khôn lường
Chiến trường da ngưạ bọc xương...
Xót người em gái hậu phương ngóng chờ...

 

Đàm Thị Hạnh