Quê Hương xa rồi !

Trời đang gắt, mưa chiều chợt tới
Phố phường tươi, khoe mới rạng ngời
Reo vui bong bóng tươi cười
Trẻ thơ tíu tít gọi mời dưới hiên

Câu chuyện cổ thần tiên Mẹ kể
Chiếc hài xinh như thể còn đây
Làng quê hương rạ ngất ngây
Tơ rơi bên dậu, vàng quây quanh rào

Bờ ao nhỏ lao xao bướm lượn
Ngát trời xanh cánh nhạn chao đôi
Ngói nâu, cửa kính tường vôi
Ê , a đầu ngỏ em tôi ghép vần

Đêm thanh vắng bao lần ngơ ngẩn
Dạ lý buồn chen lẫn hương mơ
Trăng rơi, gió thoảng thẩn thờ
Kìa ai trông ngóng đợi chờ dáng ai...

Quê Hương đó vẩy tay giã biệt
Lịm tấc lòng thương tiếc chia xa
Đâu rồi bóng Mẹ , hình Cha
Chìm vào nhung nhớ bôn ba tháng ngày

Tối Ba mươi, hương cay khóe mắt...
Sáng bình minh trong vắt nắng vào
Nôn nao chúc tụng đón chào
Mà nghe quay quắt cồn cào ruột gan...

Từ nghìn dặm miên man nghĩ tưởng
Đến quê nhà sao những xót xa
Lầu cao cửa rộng nguy nga
Vẫn còn bao cảnh lê la, đói nghèo .

Thầm nguyện uớc vui reo mở hội
Cho đường xưa bước vội hoan ca
Trưa hè nắng cháy rát da.
Chỉ còn mộng tưởng cây đa đầu làng.

 

Đàm Thị Hạnh