Em ơi! Mùa Xuân!

___________________________________

Sao cứ loay hoay hết một tuần,
Hết ngày, hết tháng đến mùa Xuân,
Ở đây tuyết lạnh đời xa xứ,
Phương cũ Mẹ mòn mỏi nhớ mong.

Em ơi! Xuân đến anh không về,
Chăm sóc Mẹ giùm anh với nghe,
Nhớ những ngày xưa thời nhỏ dại,
Chim hót mừng Xuân sau luỹ tre.

Chị quết bánh phồng trong tháng chạp,
Mẹ ngồi bên ánh lửa bập bùng,
Nhà mình giáp Tết vui đoàn tụ,
Đâu biết là Xuân ấy cuối cùng.

Anh đi, đi mãi, sống tha phương,
Đối diện nàng Xuân với nỗi buồn,
Soi gương tóc đã pha sương muối,
Ước nguyện tàn theo gió bốn phương.

Anh chắc về Xuân mới em ơi,
Qui luật thời gian: Sẽ đổi dời.
Dưới bóng cờ vàng bay phất phới,
Niềm đau nào cũng sẽ pha phôi!

HOÀNG YẾN