Trái Sầu

 

Em quá giang ta một quãng đời,
Dòng sông định mệnh hững hờ trôi,
Mà em giờ đã xa lung lắc,
Còn lại gì đâu? Kỷ niệm thôi!

Em nói em còn yêu mãi sao?
Tương giang mình cách trở hai đầu,
Trời đất bao la thẳm thẳm nhớ,
Hãy để mình ta chịu đớn đau.

Xa nhau chừng đã mười năm chẵn,
Mỗi độ rừng phong lá đổi màu,
Thao thức từng đêm ôn dĩ vãng,
Bồi hồi như thuở mới bên nhau.

Em bảo Thu nầy em trở lại,
Để cùng ra biển ngắm hoàng hôn,
Nhớ về phố cũ thời niên thiếu,
Thuở đời chưa dầu dãi gió sương.

Đêm nay, mưa đổ: Buồn xa vắng!
Như rót vào tim bao đắng cay,
Với tay hái trái sầu đang chín,
Thương tiếc cuộc tình theo gió bay!

Hoàng Yến.