* Dòng Sông Tuổi Ngọc

Sông Thu Bồn trác tuyệt đi vào lòng người bao thi văn lãng mạn. Lững lờ xuôi êm ả từ thượng nguồn, rẽ nhánh về câu lâu, Vĩnh Điện hiền hòa mát dịu.

Huyền diệu thay những đêm trăng lung linh dát vàng trên sóng nước. Dòng câu lâu bên lở,bên bồi, qua bao thương hải biến vi tang điền vẫn ngun ngút ngàn dâu xanh thẩm. Cảnh sắc hài hòa thơ mộng, giọt nắng pha lê vờn nhẹ trên làn nước xanh biêng biếc, mây trời bảng lãng sẽ sàng sa lơ lững, bọt nước chao động đắm đuối hôn nhau, thì thầm tình tự. Tuyệt tác thiên nhiên họa nên một bức tranh thủy mạc đẹp tuyệt ngần.

Tôi đã sống quảng đời ấu thơ tuổi mộng, ngọt ngào giữa dòng đời êm ái, cùng gia đình yêu dấu, gia tộc thân thương.

Bao mùa xuân vĩnh cửu đã đi qua, cư dân được chiêm ngưỡng, thưởng ngoạn những chiếc thuyền Rồng đua tài trên sóng nước, những đàn tế lễ cầu trời cho mưa thuận, gió hòa, mùa màng bội thu, thiên tai không phủ chụp, dịch bệnh rời xa, qua dòng thời gian đi vào hoài niệm, ký ức nhắc nhớ tháng ngày dấu ai của miền an dân, thiên thời, địa lợi, nhân hòa, quy tụ tất cả những hương hoa tinh túy của đất trời thuần hậu.

* La Qua Quê Ngoại Thân Thương:

Vùng đất Tân Mỹ khai sinh và nuôi dưỡng mẹ. Khu nhà thờ tộc Nguyễn Phước uy nghi trang trọng. Những hàng cột gỗ lim to đùng, mái ngói âm dương rêu phủ, bàn thờ trang nghiêm thẳng hàng cùng bài vị, sắc phong mà giáo sư Tuyên đã kế thừa hương hỏa từ đường, phụng thờ tổ thiên do cậu Án Hoằng trao nhiệm.

Dòng sông Vĩnh Điện xuôi qua ngọt ngào lắng dịu, tuổi ấu thơ lon ton theo Mẹ về quê ngoại nhắc nhớ khung trời kỷ niệm những ngày giỗ, tết nồng ấm tình gia tộc, ký ức luôn ôm giữ miên man vòng khói lam chiều đắm tình thôn dã.

Ơn đức sinh thành: Sánh cao như trời, mênh mông như bể.

Đức cha minh triết và thâm hậu. Luôn giáo huấn con cái theo nguyên lý cơ bản của phật học và thánh hiền với: Trung, hiếu, tri, trí, đức, nhân, tín, nghĩa, lễ, nhẫn vẹn toàn. Tiêu chí vạch cho các con không khuất phục gian khó, chẳng lùi bước trước cam go, nghèo không mặc cảm, đủ đầy không tự hào, hướng thẳng đến chân, thiện, mỹ, trên vạn lý trường đời.

Cha sống giản dị, độ lượng và nhân ái nên các con đã hưởng hồng phúc trong cuộc sống hữu hiệu ngày này.

Mẹ hiền trung hậu đảm đang, nuôi dạy con cái công – dung – ngôn – hạnh từ thủa đầu đời. – Dòng sữa mẹ luân lưu trong huyết quản như suối biển bao la, ngọt ngào, êm ái. Thân cò một nắng hai sương, hạt cơm vàng ươm thơm mùi mồ hôi nồng nàn của mẹ nuôi các con ăn học, khôn lớn từng ngày.

* Ngày Xa Quê Ra Đà Nẵng Học (1963):

Bảy năm ngồi ghế trường Phan phong kín bao ân tình thâm sâu cùng thầy cô và bè bạn, dòng Sông Hàn đong đầy bao kỷ niệm thân thương, nồng nàn của một tình yêu học trò đầu đời mật ngọt. Những chiều Sông Hàn ngút ngàn lộng gió, dấu chân ngọc ngà trên cát hằn in bao kỷ niệm, những giây phút lang thang nhìn áng mây trời mênh mang trong chiều biển động, ân tình nhiều vấn vương lưu luyến.

Cánh Chim Lìa Đàn
Hành trang tay nặng giã từ
Yêu thương một thủa bây chừ lặng câm
Cúi đầu lạy tạ tình thâm
Niềm nhung – nối nhớ âm thầm cưu mang.

Giờ phút đăng trình đắm hồn trong mắt mẹ, màu mắt u uẩn giờ ly biệt. Nhìn dáng mẹ nhạt nhòa liêu xiêu trong làn sương lạnh đầu xuân chạnh dưng tê tái, nghẹn ngào, thổn thức bởi phiến buồn từ ly lòng quá não nùng.

Giã từ thành đô với ngút ngàn kỷ niệm của mối tình đầu băng trinh thánh khiết. giã biệt trường Phan với tháng năm ôm ấp ân tình đậm đà cùng thầy cô và bè bạn. Con đường tình sử lùi về miền quá khứa, màu phượng vỹ ngút ngàn sắc thắm riêng giữ làm hành trang vào đời về miền nhiệm sở mới.

* Khung Trời Hoài Niệm:

Tôi xa mẹ tôi tháng năm dài khao khát
Một vòng tay ấm áp đượm thắm tình
Một vòng tay ôm quảng đời sương gió
Một vòng tay cam chịu cả cuộc đời.

Nơi miền xa lạ lẫm: Bước hài nhung buồn lê gót thân viễn xứ. Chiều lãng du vương vấn niềm cô lẽ. Mãi hoài lưu luyến, hoài niệm một thời dấu ái áo trắng, tiếng sáo, chân chim.

Những dạ trường lạnh lùng độc hành đỏ mắt dõi tìm ngày xưa thân ái – mà nghe chạnh lòng bâng khuâng rưng rưng xáo động.

Xa rồi mái ấm gia đình, xa rồi người yêu dấu, bạn hữu tâm phúc tương tri. Khởi đầu cuộc hành trình chen lấn giữa vạn lý trường đời.

Hoài niệm về miền tuổi thơ với dòng sông Câu Lâu dạt dào trong ký ức. Khói lam chiều lan tỏa xuyên mái nhà thân yêu ấm cúng, quên làm sao những bông lúa vàng trĩu hạt bên chén bánh bèo thơm lựng mùa gặt, hòa quyện mùi cỏ dại ngất ngây, dư âm đồng vọng, mùi hương bưởi ngọt ngào, hoa chanh, hoa cau ngan ngát vẫn ôm giữ trong tâm thức làm gia vị cuộc đời, chất chồng nỗi nhớ mơ về dòng sông ký ức dẫu thời gian có nhạt nhòa.

Như cánh chim bạt ngàn viễn xứ, những đêm trực buồn cô liêu trong hành lang bệnh viện heo hút, dõi theo ánh chớp biển mưa nguồn tìm đôi mắt tinh anh, nụ cười thuần khiết của mẹ, mãi u hoài vô vọng. Chiến tranh hủy diệt, làm băng hoại biết bao nhiêu hình hài dưới mưa bom bão đạn, tắc nghẽn trục lộ giao thông bởi cạm bẫy chông mìn, con người trong tâm trạng hãi hùng hoảng loạn.

Dù xa muôn trùng, hình bóng mẹ từng giây phút không nhạt nhòa trong tâm khảm với ân tình phong kín. Dư âm tiếng hát ru của mẹ đồng vọng men tình liên viễn mê say cùng câu ca dao êm ái trong giấc miến trường.

Dấu chân lạc loài xứ lạ bên đời đầy ải nhân gian, trong chiều hoang vắng, mãi hoài kiếm tiền hơi thở nồng nàn, vòng tay tha thiết, giọng nói êm đềm của Mẹ. Mùi hương bùn thơm ngát còn âm hưởng phảng phất dư vị lẩn quất đâu đây. Những chiều mây trời nghiêng nghiêng bóng đổ, thả hồn về chốn tịch liêu thắp hồng nhung nhớ, nỗi lòng riêng lẽ còn mãi hoài lay động, cuộc đời lắm gieo neo vẫn cay mắt những chiều mưa đổ. Những buổi hoàng hôn thưa nắng nhạt nhòa, mấy nẻo quan san, thẩn thờ nhìn mái ấm nhà ai khói lam tuôn vờn mây biếc xé trủng màu không gian, chợt dưng ngậm ngùi mơ về cố hương cách trở.

Hoài niệm dạt dào trong tâm thức. Ký ức mơ về ngày xưa hoàng thị, tuổi học trò thơ ngây trắng trong một thủa. Những đêm thức giấc ngỡ ngàng lật dòng lưu bút ngày xanh, tặng nhau mùa hè ly biệt, với tiếng lòng, nỗi niềm con tim bao tháng năm ấp ủ.

Qua bao mùa trăng nơi xứ lạ thân phận cô độc làm chùng lòng kẻ tha phương viễn xứ - vầng trăng xẻ đôi thương thay cho chiếc bóng bên trời cô lẽ. Viễn hoài tâm tư thầm kín không biết chia xẻ cùng ai – chén ly bôi trong chiều phân kỳ còn vương mùi mật đắng, rưng rưng niềm hồi ức sắc màu nhung nhớ.

* Định Mệnh:

Duyên đời đun rủi tròn tuổi 20 – phận làm dâu quê người ngỡ ngàng hòa nhập gia đình có văn hóa đậm đà bản sắc phong kiến, mang nặng nề nếp gia trưởng cố hữu, thấy nghẹn lòng trong đắng – cay-mặn – chát. Vẫn âm thầm sống, cam chịu, Ngậm ngùi lắng lòng qua những tháng ngày dai dẳng, gặm nhấm thế thái nhân tình, trải nghiệm và cam tâm.

Ngậm lời không tiếng thở than, trải trang tâm sự cùng ai, bởi chưng không muốn giọt buồn vương mắt Mẹ.

Ngẩn ngơ cho thân phận một kiếp đời lắm nỗi truân chuyên, nhủ lòng làm thân con gái mười hai bến nước, như hạt mưa sa giữa trời, may mắn hữu duyên hạt vào đài các, bất hạnh vô duyên hạt rớt ao bèo. Để rồi như con cù chuyển vận theo thời gian lăn lộn giữa dòng cát bụi phong trần.

Nhưng… bao đêm giữa mưa gió mênh mông vẫn cảm nhận bao xáo động trong hồn … mơ về hồi ức, dư âm, dư hương một thủa.

Thiên chức mẫu từ trói chặt lòng hy sinh cao cả trọn vẹn – để toàn tâm toàn ý lãnh hội, thực hiện bổn phận, trách nhiệm Mẹ hiền giữa đời trần ai nhân thế.

Lịch sử sang trang:

Chiến tranh chấm dứt – Dòng đời biến thiên hòa nhập hai miền chiến tuyến. Cuộc sống bức bách cơ cực bởi muôn vàn khó khăn trong vòng kim cô cơm – áo - gạo - tiền. Mẹ vẫn tiếp tế thường xuyên lương thực, thực phẩm, gạo thóc, mắm dưa hỗ trợ tiền bạc cho gia đình các con yêu dấu đang sa cơ thất thế. Bo bo – khoai – sắn nhận phần của mẹ cha, dành những hạt ngọc vàng cho các mầm sống vươn lên.

Làn sóng xuất ngoại tìm cơ hội đến miền đất nước ồ ạt để cải thiện cuộc sống – các anh chị đã dũng cảm đánh đổi sinh mạng với cuồng phong bão biển, đối đầu trùng sóng biển nguy, đối mặt hải tặc dã man tàn bạo, các sinh vật biển dữ dằn hung hản, cận kề những giây phút thập tử nhất sinh nhưng nhờ Phật Bà từ bi lòng lành phù hộ, nhờ hồng phúc y đức của Mẹ Cha hồi sinh, thoát hiểm trong gang tấc và trọn vẹn đến miền tự do, kinh tế ấm no, nhà nhà hạnh phúc.

Rồi những đồng tiền xương máu, nhân nghĩa rưới rẩm về quê hương vực dậy bao gia đình thân yêu thoát vòng cơ cực.

MẶC NIỆM VỀ MỐI TÌNH ĐẦU ĐÃ MIỄN VIỄN CHIA XA:

* Ngày Vĩnh Quyết:

Người ra đi bỏ dòng sông Vĩnh điện.
Bãi tắm truồng của tuổi ấu thơ xưa.
Một vòng tay ôm quảng đời sương gió
Mẹ già tuổi hạc mòn mỏi sớm trưa.
Ưu phiền ngày tháng bạc thưa mái đầu.
Giòng sông chất chở yêu thương
Câu lâu – Vĩnh điện nghĩa gần tình xa.
Người đi để lại quê nhà.
Sợi thương - sợi nhớ, thiết tha mặn nồng.

* Nỗi Niềm Ưu Tư:

Hiện hữu cuộc sống của anh chị em đã bỉ bàng, đủ đầy, các con trong mọi gia đình đã trưởng thành, phương trưởng, biết hiếu đạo là nhân quả của cuộc đời.

Mẹ cha đã ngàn thu an nghỉ - Mộ chí khang trang. Phận làm con mãi ưu tư ray rứt tuy hai đấng sinh thành nơi cõi vĩnh hằng đã càn khôn hiệp đức, nhưng hài cốt vẫn còn đôi ngã chia ly – Ngày mẹ quy tiên, thiên tai bão bùng phủ chụp khúc ruột miền trung – nước mênh mông vùng quê Câu lâu ngập trắng, mưa to gió dữ nên thi hài mẹ ngược hướng đèo Đại La an nghỉ.

Cho dù khu đồi Mẹ ngàn thu yên giấc, cảnh đẹp thần tiên, kỳ hoa dị thảo đua nhau khoe sắc, ngút ngàn rừng cây trùng điệp màu xanh thẩm, ấm áp với muôn chim ca hót trên cành – Núi xanh chập chùng mây sa, sương phủ, suối reo róc rách suốt đêm ngày, thủy tụ xuống cánh đồng mượt mà, hàng hàng bằng lăng tím dại, ngũ sắc đơm bông vây tràn ôm kín mộ chí, nhìn như thảm tranh tuyệt tác hoang dã.

Ngày vu lan 2013 đến chùa thắp nén nhang báo hiếu, được Sư Bà cài nhánh hồng nhung trên ngực áo trái, lòng rưng rưng thổn thức, bồi hồi xúc động – nghẹn ngào – hỡi ai còn Mẹ, xin hãy chăm sóc, bảo dưỡng, hiếu đạo, để khỏi tiếc nuối sau này.

(Gửi đến chị Anh, Anh Tân, Chị Ninh (Anh chị ruột của Vân)ở HOUSTON TX thay lời tâm sự)



Viết nhân ngày Vu Lan 2013