Ừ !......

 

- Tống Thị Điểm -

 

    
      

Lớp 10C tôi học ở Huế, nhưng mùa hè đỏ lửa đã làm gián đoạn việc học của tôi, đành phải khăn gói tung cánh chim quay trở về Đà Nẳng đoàn tụ với mái ấm gia đình và tiếp tục đi học tại trường Phan Thanh Giản....Vì ham vui, theo sự rủ rê của bạn, lớp 11 tôi nhảy qua học ban b, mặc dầu tôi dốt đặc môn toán .Không giỏi toán nên tôi rấy sợ phải đối mặt với những đại số...những hình học...Và hôm nay giờ toán quái ác lại đến...
     
Thầy giáo trẻ, vui vẻ tiến vào cửa lớp, học sinh đồng loạt đứng lên đón chào ...Sau khi ổn định lớp, giọng Huế ngọt ngào, ấm áp mà vang vang của thầy cất lên;
          
-Các em lấy giấy làm bài tập.
          
Lớp học ồn lên tiếng sột soạt của những tờ giấy được xé ra từ quyển vở, đồng thời tâm trạng của tôi cũng hồi hộp, lo sợ như sắp bị đưa lên máy chém.
          
Thầy viết câu hỏi lên bảng...
            
Tôi cố gắng tận dụng hết trí thông minh, moi sạch vốn liếng kém cõi của mình ra để suy nghĩ làm bài...Câu 1... Câu 2...Và rồi tôi thầm kêu lên; ''Ôi! đồ thị nầy mình vẽ sai rồi''...Nhưng tôi không gạch chéo hình vẽ để bỏ, vì tôi thích cái đẹp và luôn tâm niệm ; '' Bài làm dù có kém nhưng phải sạch sẽ và đẹp mắt ''... nên đã viết dưới hình vẽ sai một câu  ; '' Thưa thầy cho em bỏ hình nầy '', rồi lật trang giấy sau vẽ lại hình khác...
          
Sau những giây phút nát óc , không thiếu vài lần đưa mắt nai tơ ngơ ngác liếc dọc, nhìn ngang bài làm của các bạn chung quanh để cầu cứu, tôi cũng hoàn tất bài tập , không biết trật trúng thế nào...
          
Vài ngày sau lại đến giờ học đại số... Bài kiểm tra hôm trước được phát ra... Tôi hồi hộp nhận bài của mình , nhìn vào điểm ; ''Ồ!  được 12 , trên trung bình '', đối vời tôi vậy là tốt rồi... Nhưng tại sao ngoài con số 12 to tướng của thầy lại có thêm chữ Ừ được khoanh tròn lại nằm chễm chệ giữa tờ giấy thế nầy ? ... Thầy phê phán cái gì mà lạ lùng vậy cà?...Tôi thắc mắc lật lui, lật tới tờ giấy tìm hiểu...Vài phút sau câu hỏi đã được giải đáp .  Thì ra sau dòng chữ xin bỏ hình vẽ của tôi ,thầy đã viết một chữ Ừ thật to đồng ý...Khi hiểu được ý nghĩa của chữ Ừ, tôi như đọc thấy trong chữ Ừ đó gói ghém một tình cảm ấm áp,trìu mến, gần gủi cao quí mà người  thầy đã ban tặng cho cô học trò kém cõi nầy...Và một niềm sung sướng tràn ngập trong tâm hồn tôi...
        
Mặc dầu đã hơn 30 năm qua, với biết bao thay đổi trên đường đời , nhưng hình ảnh người thầy đáng kính hay la mắng, hay ''cú'' lên đầu tôi , bên cạnh một chữ Ừ màu đỏ thân thương  vẫn không phai mờ trong tâm trí tôi ...


                                                                                                            
Xin tặng thầy....
...
                                                                                                                   DT