BIỂN VỌNG
 
Tặng :  Phú Sĩ

 


Em về tóc đẫm tơ trăng
Ngõ hoa hạnh khép buồn giăng cổng người
Con tàu đã biệt trùng khơi
Áo rêu xanh trả một đời chiến chinh
Nhớ thương những chuyến hải hành
Nhớ thương mấy buổi đăng trình tiễn đưa
Nhớ khi tàu cặp bến khuya
Hai bờ lau lách gió khua xạc xào
Buồn chia con nước lao xao
Bến Tầm Dương đó ai nào Giang Châu ?
Tàn rồi một cuộc biển dâu
Anh hùng thất thế về đâu bây giờ
Ô đề nguyệt lạc sao dời
Chinh nhân ngẩng mặt nhìn trời bão giông
Lỡ rồi một cuộc phong vân
Tài như Hạng Vũ cũng đành  Ô Giang
Bóng tàu sóng cuộn mơ màng
Tiếng còi tàu vẫn rộn ràng trong tim
Rượu đêm nay cháy môi mềm
Uống đi em ! Uống đi em! Mặc đời
Hơn thua chỉ một cuộc cười
Ai vua ai giặc chỉ lời thế gian
Hồn  em vẫn ngát trường giang
Lòng em vẫn cứ trăng vàng biển xanh
Tàu em vẫn cứ hải hành …..
 
Trần Hoan Trinh

NGƯỜI ANH SÂN TRƯỜNG

Tặng anh : Trần hoan Trinh

 
Anh ở lại với tuổi thơ
Như cành phượng già vẫn nở hoa đỏ
Lá phượng vẫn xanh
Như tình anh rộng mở
Con ve sầu vẫn đưa anh vào hạ
Và tiễn từng đàn học trò của anh
Đi về một nơi rất xa
Tiếng giãng bài anh giãng trong chiều nay
Trên bục giãng  anh còn đứng đó
Những bài giãng năm nào cũng vậy
Học trò anh như đám mây bay
Mây bay qua để anh còn đứng đợi
Học trò ra trường còn có nhớ anh không
 
&&&&&
 
Bây giờ anh vẫn còn qua ngỏ ấy
Thời gian trôi biển đã thành nương dâu
Chợt bắt gặp nụ cười qua cửa lớp
Bỗng vở thành mảnh vụn thuỷ tinh
Rơi vào hồn anh từng vết đau êm ái
Tuổi xuân qua nhẹ nhàng như lá rụng
Xa trường rồi anh vẫn nhớ trò xưa
Kỹ niệm sân trường  buồn vui ngày cũ
Ngước mặt lên trời
Anh uống từng giọt mưa
 
Học trò cũ
tôn thất phú sĩ