TÔN THẤT PHÚ SĨ - THƠ CHUYỂN NGỮ

 

 

Victor Segalen (1878-1919) người Pháp là bác sĩ, nhà viết tiểu thuyết, nhà dân tộc học , nhà khảo cổ học ... là thi sĩ . Ông sinh ở Brest và mất ở Huelgoat.


ÉDIT FUNÉRAIRE

Moi l’Empereur ordonne ma sépulture : cette montagne hospitalière, le champ qu’elle entoure est heureux. Le vent et l’eau dans les veines de la terre et les plaines du vent sont propices ici. Ce tombeau agréable sera le mien.
*
Barrez donc la vallée entière d’une arche quintuple : tout ce qui passe est ennobli.
Étendez la longue allée honorifique : – des bêtes ; des monstres ; des hommes.
Levez là-bas le haut fort crénelé. Percez le trou solide au plein du mont.
Ma demeure est forte. J’y pénètre. M’y voici. Et refermez la porte, et maçonnez l’espace devant elle. Murez le chemin aux vivants.
*
Je suis sans désir de retour, sans regrets, sans hâte et sans haleine. Je n’étouffe pas. Je ne gémis point. Je règne avec douceur et mon palais noir est plaisant.
Certes la mort est plaisante et noble et douce. La mort est fort habitable. J’habite dans la mort et m’y complais.
*

Cependant, laissez vivre, là, ce petit village paysan. Je veux humer la fumée qu’ils allument dans le soir.
Et j’écouterai des paroles.
*
VICTOR SEGALEN
(1878-1919)
*



DI CHIẾU TANG LỄ

Trẫm hạ chiếu, chọn nơi này xây mộ phần của Trẫm
Dãy núi cao chào đón khách muôn phương
Đồng lúa xanh, giòng suối hiền và bình nguyên lộng gió
Trẫm yên lòng phủi sạch nợ trần gian

*

Đây thung lũng tựa một vòm cầu năm cánh
Trải dài ra huyền bí đến lạ thường
Người và loài thú sống chung trong hoà bình êm ái
Phía bên kia, xây một tượng đài hùng vĩ
Dưới tượng đài khoan một mộ phần sâu vào núi
Bịt con đường không cho người lai vãng
Chổ Trẫm mằm thanh tịnh đến ngàn thu

*

Trẫm sẽ không bao giờ quay trở lại trần gian
Không nuối tiếc, không nhớ nhung .
Không than van và chẳng hề ai oán
Trẫm ngự trị êm đềm giữa khung trời sang trọng
Trong cõi chết, Trẫm vô cùng thích thú

*

Tuy nhiên, hãy để cho đời vương sức sống
Xóm làng kia, nơi tổ ấm của dân nghèo
Trẫm ước ao ngửi mùi hương bay trong gió
Khói lam chiều quấn quít tiếng đùa vui
Và Trẫm nghe đâu đó tiếng ai cười ...

**

tôn thất phú sĩ - phỏng dịch
Bài thơ phỏng dịch số 65/100