La cueillette



Nous vînmes au jardin fleuri pour la cueillette.
Belle, sais-tu combien de fleurs, de roses-thé,
Roses pâles d'amour qui couronnent ta tête,
S'effeuillent chaque été ?

Leurs tiges vont plier au grand vent qui s'élève.
Des pétales de rose ont chu dans le chemin.
Ô Belle, cueille-les, puisque nos fleurs de rêve
Se faneront demain !

Mets-les dans une coupe et toutes portes doses,
Alanguis et cruels, songeant aux jours défunts,
Nous verrons l'agonie amoureuse des roses
Aux râles de parfums.

Le grand jardin est défleuri, mon égoïste,
Les papillons de jour vers d'autres fleurs ont fui,
Et seuls dorénavant viendront au jardin triste
Les papillons de nuit.

Et les fleurs vont mourir dans la chambre profane.
Nos roses tour à tour effeuillent leur douleur.
Belle, sanglote un peu... Chaque fleur qui se fane,
C'est un amour qui meurt !

Guillaume Apollinaire
(1880 - 1918 )

 

HÁI CÁNH HOA TƯƠI

Ngắt những chùm hoa nở trong vườn
Màu hoa tình ái hoa yêu thương
Kết vội cho em vòng vương miện
Hoa sẽ tàn phai với nắng hè

Hoa xơ xác khi gió mùa trở lại
Lối em về tràn ngập cánh hoa khô
Em yêu thương hãy mơ nhiều mộng ước .
Sợ ngày mai sẽ tan tác tuổi hồng

Cắm cành hoa vào chiếc bình thân ái
Rồi suy tư trong cõi chết diệu kỳ
Bao thống khổ sẽ tan vào mây khói
Mùi hương hoa nức nỡ một tình si

Khu vườn rộng , như lòng ta ích kỷ
Theo hoa tàn ong bướm cũng bay đi .
Để bây giờ vườn thê lương ảm đạm
Màng đêm buông cánh bướm đã bay về

Hoa sẽ tàn trong căn phòng dương thế
Mỗi cành hoa rơi xuống một niềm đau
Người yêu dấu cho ta chút nghẹn ngào
Tình yêu đó giờ đây như đã chết

Tôn Thất Phú Sĩ - phỏng dịch

Guillaume Apolinaire (1880 – 1918)

Wilhelm Albert Vladimir Apollinaris Kostrowitzky sinh ở Roma, Ý. Mẹ là Angelica Kostrowicka, một phụ nữ quí tộc đã sa sút chạy sang Ý sau cuộc bạo loạn 1863 – 1864 ở Ba Lan, bố không rõ.

Năm 1887, Wilhelm Kostrowitzky cùng mẹ và em trai chuyển về Monaco. Học ở Monaco, Cannes. Từ năm 1899 chuyển về sống ở Paris, làm thơ, viết báo và trở thành nhà thơ nổi tiếng với bút danh Guillaume Apollinaire – là cách gọi bằng tiếng Pháp của hai tên Wilhelm và Apollinaris.
Năm 1912 ông cùng bạn bè thành lập tạp chí “Chiều Paris” và làm chủ bút từ năm 1913. Cũng trong năm này in bài thơ nổi tiếng nhất của ông: Le Pont Mirabeau (Cầu Mirabeau) và trường ca Zone, đưa Guillaume Apollinaire lên vị trí số một trong các nhà thơ đương thời. Năm 1913 in tập thơ Alcools (Rượu), năm 1914 in một số bài thơ viết theo kiểu tạo hình (calligrammes).

Khi Thế chiến thứ nhất nổ ra, Guillaume Apollinaire tình nguyện ra trận với mong muốn được giải phóng Ba Lan nhưng bị thương nặng, trong thời gian này ông viết nhiều bài thơ về chiến tranh.Tháng 3 năm 1916 Guillaume Apollinaire được nhập quốc tịch Pháp và trở lại Paris tiếp tục sáng tác.

Guillaume Apollinaire mất ở Paris vào năm ông 38 tuổi. Ông được coi là nhà thơ đại diện cho trường phái siêu thực (surrealism) của Pháp