Quê Hương và nổi nhớ….

(Tuyết Phan Sông Hàn)    

Quê hương tôi ở một nơi xa lắm,
Là Việt Nam hai tiếng gọi thân thương …..
Quê hương tôi đi từ Nam đến Bắc,
Ơ nơi đâu cũng đầy ấp tình người ,
Quê hương tôi đẹp như một bài thơ,
Mà tôi cứ mãi ngâm nga trong lòng …..

  

Quê hương tôi có Sài Gòn hoa lệ,
Có miền Tây với muôn ngàn ruộng lúa
Có Vũng tàu ngập nắng ,bãi trước sau
Có Đà Lạt sương giăng dầy mộng ảo.
Có Nha Trang biễn hát thật hiền hòa.
Có Hà Nội với vàngThu lãng mạng …..

Có Đà Nẵng bên Sông Hàn mộc mạc.
Ở nơi đó, oa oa tôi chào đời….
Một Đà Nẵng với hằng bao kỹ niệm ,
Ngọt ngào như khế chín ươm trên cành.
Chua chua,chát chát như me đầu mùa ….
Đà Nẵng ơi,tuổi thơ tôi ở đó ,
Đã nuôi dưỡng ôm ấp cuộc đời tôi,
Một Đà Nẵng với muôn vàng nổi nhớ…. 
Với chùm nhau,với núm ruột cuộn tròn ,
Lòng viễn xứ nữa đời còn ôm ấp,
Biết bao kỹ niệm đẹp ở quê nhà….
Đà Nẵng xưa thơm ngát mộng ban đầu….

Vương Quốc Bỉ
Mùa Thu 2007