CHỌN NGƯỜI CHĂN GỐI

- phần 10 -

Lê Khánh Thọ ---France
(Kinh nghiệm & sưu tầm)

12- Gã tử tế giả hiệu

Gã nói năng nhỏ nhẹ mềm mỏng. Không bao giờ gã nổi nóng. Ngờ đâu đấy chỉ là vẻ tử tế giả hiệu. Những độc chiêu nho nhỏ của gã mới đầu tưởng tầm thường, nhưng nó ngấm từ từ theo thời gian và muội bị tẩu hỏa nhập ma lúc nào không hay.

Xưa nay bản tính muội vốn nhu mì trầm tỉnh, vậy mà chung sống với gã, muội thay đổi tính nết. Muội nổi nóng, bực tức, mất tự chủ…, muội thường xuyên phun ra những lời nói chua ngoa hoặc có những phản ứng hung tợn.

Thu quen một gã mặt mũi hiền lành. Lần đầu tiên gã hẹn:

- Anh sẽ gọi em lúc 2 giờ trưa thứ sáu.

Thu vội viết vào cuốn lịch. Nàng viết cho chắc ăn, thật ra câu nói đã được ghi sâu trong trí nhớ của nàng như đinh đóng cột, nàng hí hửng và hãnh diện khoe với cô bạn thân (cũng ế muộn như nàng !).

Thứ sáu 2 giờ trưa Thu hồi hộp chờ đợi…để rồi thất vọng. Đến 4 giờ cũng im lặng. Thu thấp tha thấp thỏm nhìn kim đồng hồ với nổi buồn chất ngất. Thầm rủa “cha cà chớn!”, nàng bùi ngùi kể như câu chuyện chấm dứt.

Thứ bảy vào lúc 2 giờ chuông điện thoại reo vang, giọng gã sôi nổi:

- Trời ơi em không hiểu gì cả! Anh nói thứ bảy mà. Hôm qua thứ sáu anh bận thảo luận vụ đại hội trường cũ. Tháng 8 này em có dự định gì không ? Anh mời em đi Seattle với anh cho vui, mấy thằng bạn thân của anh cũng tới đông lắm!

Thật sự gã quên. Chuyện không đáng gì nhưng gã trút lỗi cho Thu thay vì nhận lỗi…quên.

Mới quen nhau Thu không tiện hờn lẫy, hơn nữa tâm hồn nàng đang chất ngất niềm vui được gã mời đi chơi, cơn giận hờn kể như xí xóa.

Thu nao nức dạo shopping sắm sửa đầy valise, nhưng đến cuối tháng 7 vẫn không nghe gã nói gì, nàng bồn chồn hỏi khéo:

- Đại hội trường cũ hôm anh nói với em tổ chức lần thứ mấy rồi anh nhỉ?

Gã vỗ trán hoảng hốt:

- Trời ơi tại sao em không nhắc anh sớm!? Ố lá la ! Vậy là có vấn đề rồi. Kiếm người thay thế anh không phải dễ đâu em ! Sức mấy ông giám đốc cho phép !

Gã gật gù tiện thể nổ thêm :

-Nhất là loại kỹ thuật chuyên môn như anh !

Gã chắc lưỡi ra vẻ hối tiếc:

-Uổng quá ! Phải chi em nhắc anh !

Thật sự tài chánh của gã dạo này không mấy sáng sủa. Viễn ảnh chi địa cho hai vé máy bay khứ hồi làm gã rét, đó là chưa kể motel, ăn nhậu…, nghe đâu xong tiệc thầy trò kéo nhau qua Canada du hý…Làm sao gã có thể thú nhận ! Thôi thì phải đành đổ lỗi cho Thu.

Nguyên tắc của gã tử tế giả hiệu là bao che cho mình và đổ lỗi cho người khác.

Thất vọng nhưng Thu vẫn chưa nghi ngờ đấy là khởi đầu một phản ứng máy móc có tác dụng sâu đậm vào mối quan hệ về sau.

Khi hai người khởi sự chung sống với nhau, thấy Thu sắp sửa đổ rác, gã sốt sắng:

- Em để bao rác trước cửa, chút nữa anh xách xuống.

Thu hài lòng thầm nghĩ :  « Ảnh thật tuyệt vời ! »

Nhưng… qua hôm sau bao rác vẫn nằm chình ình trước cửa. Thu xách bao rác thứ hai, gã nồng nhiệt:

- Em đừng lo, anh sẽ đem nó luôn. Để anh làm!

Đến bao rác thứ ba, tinh thần Thu xuống dốc, đồng thời cơn giận từ từ dâng cao. Qua ngày thứ tư, 4 bao rác bốc mùi cả chung cư. Bộ mặt chần dần, nàng khệ nệ xách chúng xuống lầu.

- Em à, để đó, anh tính đem xuống liền nè!

Thu quắc mắt hét lớn:

- Đáng lẻ anh phải đem xuống từ bốn ngày rồi!

Gã dịu dàng:

- Có gì đâu mà em phải nổi tức hở em? Thấy chưa, em không hề tin lời anh nói.

Thêm một lần nữa chính Thu là người có lỗi. Gã mềm mỏng và có lý. Chính Thu gây sự ồn ào, còn gã là người chồng tử tế bị mụ chằng lửa ăn hiếp.

Một câu chuyện khác…

Muội đi làm về. Trong nhà tối đen như mực. Hệ thống điện bị cắt, tủ lạnh tan đá từ ba hôm nay. Kỳ cục chưa! Mặc dù muội đã trả tiền điện. Thình lình muội nhớ lại chi phiếu bỏ vào bao thơ và muội đưa gã đi gởi.

-Thì anh tính hôm nay đi gởi đây !

Muội cằn nhằn:

-Anh quên gì mà quên ác nhơn! Anh không chịu đi gởi cứ nói một tiếng để em đi. Anh thấy chưa!? Mấy bữa nay phải sống tối đen tối mò như thời tiền sử, cái đầu em va vô cửa đau điếng!

Gã ngước đôi mắt hiền từ, giọng từ tốn:

-Có gì quan trọng đâu mà em la lối ồn ào. Được rồi chút nữa anh đi gởi.

Thái độ ung dung của gã khiêu khích muội điên tiết. Vẻ tỉnh bơ điềm đạm của gã là độc dược giết từ từ cuộc sống lứa đôi.

Những bực bội nho nhỏ ngày qua ngày làm muội thay đổi hồi nào không hay.Tưởng không có gì quan trọng, vậy mà chứng cáu giận kinh niên đã biến đổi :

-Gương mặt dịu hiền của muội trở thành sưng sỉa.

-Muội dễ nổi cáu, thường gắt gỏng, la lối.

-Muội trằn trọc mất ngủ.

-Tức tối, phiền não gây bịnh bao tử.

-Lãnh thêm bịnh cao máu.

Đôi khi muội hoang mang tự hỏi : « Có thể chính mình vô cớ ồn ào, chính mình sai lầm và gã không có lỗi gì ! »

Gã ác ôn thường làm trái ngược những gì muội mong đợi. Vì gã, muội luôn luôn bị đặt trong trạng thái hồi hộp, khổ tâm về tiền bạc…

Ví dụ chuyện cái áo len angora màu tím. Gã biết muội không thích màu tím và hơn nữa muội bị dị ứng chất len. Trời ơi, đúng vào ngày muội đang lo lắng không biết làm sao để trả tiền thuê nhà, gã đi mua một áo len angora tím (giá tiền nghe phát nóng lạnh !). Gã tặng muội với vẻ mặt vô cùng hãnh diện. Muội sững sờ, cơn giận tóe lửa trào lên đôi mắt tròng trắng nhiều hơn tròng đen:

-Anh vác cái đồ quỉ này về làm gì!

-Giỡn hoài em! Anh thấy nó đẹp quá, anh chịu không nổi phải mua tặng em đó.

-Anh cũng biết rõ mình đang kẹt!

-Nhưng hôm nay là ngày đặc biệt mà em. Anh không giống mấy cha nội hời hợt quên tặng quà sinh nhật vợ.

Muội cau mặt hằn học:

-Thôi thà anh quên phứt cho em nhờ!

Bực tức, muội đem áo tặng người bạn không bị dị ứng chất len. Gã điềm tĩnh nói với giọng buồn rầu:

-Thấy chưa! Em không cần quà tặng của anh, em đem cho thiên hạ.

Như thường lệ, đó là lỗi của muội. Muội ác độc. Gã là người tử tế.

Gã thuộc loại hung bạo trá hình. Gã không bao giờ tấn công trực tiếp, nhưng chính gã thúc đẩy kẻ khác bạo động, sau đó gã đóng vai trò nạn nhân và hãnh diện với vinh quang mình là người tử tế bị ngược đãi.

Sự thành công của gã dựa vào thái độ trơ trơ, cẩu thả, ung dung và nhất là thiếu sự tôn trọng người khác.

Gã nghe những lời nhắn điện thoại nhưng gã không nói lại với muội. Bị mất những cuộc hẹn công việc quan trọng, muội trách gã, gã phân trần :

-Không phải lỗi của anh. Máy thu âm cổ lổ sỉ, tại em không chịu mua máy khác !?

Muội mua appartement cũ và có kế hoạch sơn sửa lại.

-Em để đó anh làm cho. Đừng dại dột phí tiền em à !

Ba tháng sau, máy giặt vẫn chưa gắn vào. Muội gọi thợ. Gã cản :

-Anh đã nói em để anh làm.

Mỗi lần muội gọi người, gã hủy bỏ cuộc hẹn. Ba tuần trôi qua với đống đồ dơ chất cao như núi chưa giặt, muội nổi khùng la lối. Gã chậm rãi ngọt ngào :

-Em đừng nóng. Để anh làm. Em không tin cậy anh sao!?

Dĩ nhiên sau khi sống chung với gã một thời gian, muội hoàn toàn mất tin cậy. Muội sáng mắt nhận ra cuộc sống lứa đôi trở thành địa ngục.

Dưới đôi mắt của bạn bè hàng xóm, ngay cả gia đình muội, muội là người đàn bà khó tính gắt gỏng. Chị ruột của muội khen gã:

-Chú ấy hiền lành ít nói. Thời buổi bây giờ đàn ông như chú ấy thắp đuốc kiếm không ra. Em đừng ăn hiếp chú ấy tội nghiệp.

Muội uất ức, muội chán ngán gã, đặt vấn đề trầm trọng với gã, kể cả đe dọa ly dị nhưng gã vẫn trơ trơ ù lì, không bao giờ thay đổi. Gã chờ dịp ngầm khiêu khích: “Nổi tức nữa đi cưng!”. Gã dư sức biết những chuyện gã làm chọc muội điên tiết, nhưng gã không thể kìm hãm được điều đó, làm như một sức mạnh vô hình thôi thúc gã phải hành động như vậy.

Gã là một đạo diễn kiêm diễn viên xuất sắc.

Gã thủ vai chánh và muội thủ vai tà. Dĩ nhiên cảm tình khán giả nghiêng về giới chánh đạo và khán giả phẫn uất chê bai giới tà đạo. Khi muội bị treo cổ chính là muội đang tặng gã món quà quí giá làm gã khoái trá. Muội càng bị thiên hạ lên án thì gã càng được tiếng là người đàn ông hiền lành lý tưởng. Hạnh phúc của gã tùy thuộc vào ưu thế được yêu mến trong xã hội, nhất là tranh đua hơn muội về mặt tình cảm .

Gã khoan khoái mỗi khi chọc được muội nổi nóng ồn ào giữa đám đông. Gã làm vẻ chịu đựng người đàn bà quá quắc, gã nhỏ nhẹ phân trần với những người chung quanh: “ Tui có nói gì đâu! Lúc nào bả cũng sừng sộ!”

Đối với những đứa con, gã cũng muốn chiếm ưu thế, muốn được các con thương yêu và kính trọng hơn mẹ nó.

Nếu muội tỏ lộ tình mẫu tử chăm sóc đứa con nào một cách đặc biệt hơn gã, nhất là đứa con trai đã lớn, thì gã mang mặc cảm thua sút về mặt tình cảm. Dĩ nhiên gã sẽ chơi những đòn quấy rầy muội.

Trường hợp hai người có chung một người bạn…

Diệu là bạn thân của vợ chồng gã. Từ hai năm nay không gặp mặt nhau, Diệu điện thoại:

-Ngày mốt nếu ông bà không bận việc gì, tôi sẽ tới ở chơi vài bữa.

Gã lịch sự trả lời:

-Mốt tôi có việc đi xa nhưng Diệu cứ tới, có vợ tôi ở nhà.

Diệu vui vẻ nói:

-Không có anh cũng không sao! Tha hồ cho hai bà tâm sự.

Sau tràng cười hihihi, Diệu hỏi tiếp:

-Bả đâu rồi? Tôi muốn nói chuyện với bả.

-Bả đi chợ. Diệu cứ tới chơi, tôi sẽ nói lại với bả.

Sau 3 giờ đồng hồ lái xe với nổi nao nức sắp gặp lại người bạn gái cũ, Diệu chưng hửng vì nhà gã vắng hoe, cổng khóa kín. Vợ gã vì đã không biết tin Diệu tới, sáng nay bất ngờ theo người bạn đi chơi xa.

Vài hôm sau gã phân trần:

-Tôi có nói với con gái tôi. Tôi cứ tưởng nó nói lại với mẹ nó.

Đứa con gái phân bua:

-Lúc khuya sắp đi ngủ, ba con nói với con là bà Diệu có thể tới ngày mai. Ba nói “có thể thôi!”. Sáng sớm con rời khỏi nhà khi mẹ con chưa ngủ dậy, con có kịp nói đâu!

Tại sao gã không trực tiếp báo tin cho vợ gã!? (mặc dù hai vợ chồng cùng hưu trí giáp mặt nhau cả ngày). Thật ra gã ấm ức không vui, thầm nghĩ: “Biết mình vắng nhà mà mụ Diệu vẫn tới. Tình bạn của mụ đối với mình nhẹ hều!”.

Ngón đòn hay nhất là đổ lỗi cho đứa con gái, gã có lỗi gì đâu!

Chuyện gì đằng sau lưng gã?

Lúc còn thơ ấu bị chèn ép, thằng bé biết mình không có quyền cãi lệnh cha mẹ, có thể là cha mẹ nuôi khắc nghiệt, hoặc thầy giáo khó tính…Nó trơ trơ liều mạng và bày đặt chuyện nói láo. Nó nhận thấy làm như vậy cũng qua chuyện và nhiều khi được việc, được thương hoặc được khen ngợi. Thói quen vẫn kéo dài cho đến tuổi trưởng thành, và gã tiếp tục đạo diễn trong đời sống lứa đôi. Gã càng thành công chọc được muội nổi khùng thì gã càng khoan khoái.

Điều này giải thích: Trong lòng gã âm ỉ ngọn lửa tức giận nhưng gã không có can đảm bộc bạch. Vậy gã xử dụng người bạn đời thay thế gã trút ra ngoài gánh nặng khổ tâm đè nén. Muội càng ồn ào sừng sộ chừng nào thì gã càng cảm thấy tâm hồn lâng lâng nhẹ nhàng chừng nấy.

Đặc biệt lương tâm gã không bao giờ cắn rứt.

Ý kiến: Gã lẫn lộn bổn phận và tình yêu. Mỗi tháng nộp lương cho vợ đầy đủ, đi làm về nhà đúng giờ giấc, không rượu chè cờ bạc…, gã tưởng như vậy là tình yêu nhưng thật ra gã chỉ yêu “cái tôi”. Gã hy sinh hạnh phúc của muội để được thụ hưởng tình cảm mến trọng của thiên hạ. Lối xử sự kỳ quặc này mang hậu quả sâu đậm đến con cái, chúng mất thăng bằng vì thường chứng kiến cảnh bất hòa của cha mẹ.

Gã tuy ác ôn với muội nhưng trong xã hội gã có thể là người nhân từ, tận tâm giúp đỡ kẻ hoạn nạn, là người con chí hiếu…Muội khó lột mặt nạ gã, phải sống chung thời gian lâu dài mới nhận chân được những độc chiêu.Than ôi! Ngày mà sắc đẹp và tinh thần héo úa, liệu muội có còn nuôi mộng xây dựng một cuộc đời mới với một gã khác “ít tệ” hơn không!?

Muội ơi, coi chừng đèn đỏ!!!

(Xin mời đón đọc kỳ tới:gã Hoạn Thư)

 Lê khánh Thọ -France

 

xem phần 1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9, 10, 11, 12, 13, 14, 15, 16, 17, 18, 19